Ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2 hàng năm được xem là ngày tôn vinh các Y, Bác sĩ và những người đang làm việc trong ngành Y tế và Bộ Y tế .
Hòa chung không khí đón mùa xuân mới của dân tộc, Ngành Y tế đang hướng tới ngày lễ kỉ niệm vinh danh những người Y Bác sĩ của sự nghiệp chăm sóc sức khỏe nhân dân.
Ý nghĩa lịch sử của ngày Thầy thuốc Việt Nam
Để tôn vinh những con người đã góp phần mang đến niềm hạnh phúc cho bao người, cách đây hơn 60 năm, ngày 27/2/1955, Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu của dân tộc đã gửi thư đến Hội nghị cán bộ ngành Y tế cùng những lời căn dặn quý báu. Từ đó, ngày 27/2 đựa chọn làm ngày để vinh danh những người làm trong ngành Y tế và được gọi bằng tên chung là “Ngày Thầy thuốc Việt Nam” để ghi nhớ những lời dạy quý báu của Bác.
Từ lâu, những người Thầy thuốc đã gắn bó sâu sắc với đời sống con người. Nếu như Thượng đế chính là người tạo ra hình hài con người và ban tặng cuộc sống thì những người Thầy thuốc lại giúp họ kéo dài sự sống quý giá ấy. Chính họ là những người trung thành của Thượng đế, thực hiện sứ mệnh cao cả mà Người đã giao phó, giúp con người bảo vệ cuộc sống. Ốm đau, bệnh tật, tại vạ luôn sẵn sàng gieo rắc những tai vạ lên họ, lúc ấy, người thầy thuốc trở thành điểm tựa, không chỉ là người đồng hành cùng họ trong cuộc chiến với tử thần mà còn trở thành niềm hi vọng duy nhất cứu sống họ trước cơn nguy nan. Tiếp thu truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt “Thương người như thể thương thân”, những người Thầy thuốc đã đi vào lòng người như một biểu tượng đẹp đẽ của tấm lòng lương thiện, đức hi sinh và lòng trắc ẩn. Bởi vậy mới có câu “Lương y như từ mẫu”, người Thầy thuốc chính là kết tinh của lòng nhân từ bao la như người mẹ đối với đứa con của mình.
Trách nhiệm của ngành Y tế
Người dặn rằng nghành Y tế phải thực hiện đoàn kết, bởi đó là cốt lõi sức mạnh để vượt khó khăn và đạt được thành tích. Sự đoàn kết ấy phải được thực hiện ở tất cả mọi thành viên của ngành, không kể bộ trưởng, thứ trưởng, dược sỹ, bác sỹ,… để cùng nhau thực hiện tốt nhất sự nghiệp phục vụ sức khỏe nhân dân.
Điều căn dặn thứ hai Người tha thiết nhấn mạnh trong thư đó là người Thầy thuốc thì phải thương yêu người bệnh, bởi đó là sứ mệnh vô cùng vẻ vang, cao quý được giao phó. Muốn vậy, mọi người cán bộ, nhân viên Y tế phải yêu thương người bệnh, chăm sóc họ như chính đối với người anh em ruột thịt, xem nỗi đau đớn xày ra với họ cũng như xảy đến với mình.
Cuối cùng, Người mong muốn phải xây dựng được nền y học của riêng dân tộc, phù hợp với nhu cầu của nhân dân và để thể hiện vị thế của bản thân trước thế giới. Y học dựa trên nguyên tắc đảm bảo khoa học dân tộc và khoa học đại chúng, nghĩa là vừa có sự kế thừa vừa là mở rộng phạm vi y học trên cơ sở những kinh nghiệm quý báu của cha ông, phối hợp thuốc Đông và thuốc Tây mà phát triển.
Lời cuối cùng, Bác động viên ngành Y tế cố gắng hoàn thành sứ mệnh, làm thế nào để xứng đáng với nhiệm vụ vẻ vang đã được giao phó.
Tiếp thu lời dạy của Bác, những năm qua, những người Thầy thuốc chân chính đã không ngừng nỗ lực để đóng góp sức mình vào sự phát triển chung của đất nước. Lương y không chỉ giỏi về chuyên môn kỹ thuật mà còn phải giỏi về tâm lý tiếp xúc để chẩn đoán bệnh chính xác, xây dựng phác đồ điều trị phù hợp, đồng thời họ cũng phải hiểu biết về những nhu cầu cần thiết của bệnh nhân trong từng hoàn cảnh. Trong quá trình điều trị, người lương y cũng không máy móc chỉ dựa vào phác đồ mà linh hoạt tùy thuộc vào tình trạng người bệnh, nghĩa là không chỉ thấy được cái bệnh, cái đau mà còn thấy được nỗi khổ tâm của bệnh nhân, có như vậy mới là người có tấm lòng nhân từ cao cả, mới không hổ thẹn với chính lương tâm của mình.
Muốn đưa đất nước bước ra biển lớn để thực hiện khát vọng hội nhập toàn cầu thì trước hết mỗi người dân phải có đủ sức khỏe. Sức khỏe là của mỗi người, nhưng đồng thời cũng là cái vốn quý giá của mỗi dân tộc, đất nước. Trong những ngày đầu năm mới, ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2 cũng đang đến gần, cán bộ, nhân viên ngành Y Dược nói chung, trường Cao đẳng Y Dược Pasteur TP.HCM nói riêng xin bày tỏ lòng kính trọng, tri ân sâu sắc đến những người “chiến sĩ áo trắng” đã bền bỉ thực hiện chăm sóc, bảo vệ sức khỏe nhân dân, bảo vệ tài sản quý báu của dân tộc.